Sư Long Thọ (Nagarjuna) - một trong những luận sư vĩ đại nhất của Phật
giáo có lần đi chu du thiên hạ. Hoàng
đế Ấn Độ là một người rất hâm mộ sư Long Thọ đã tặng
ông một cái chén to bằng vàng để đi khất thực. Cái chén
vàng là một vật rất quí giá còn Long Thọ là một nhà sư bán khỏa
thân.
Một tên trộm đi ngang qua đã không thể tin vào mắt
mình: một vật quí giá như vậy lại ở trong tay một người đàn ông
nghèo này! Và
tên trộm đã đi theo
ông.
Sư Long Thọ dừng lại nghỉ đêm tại một tu viện cũ
nát. Tên trộm vui mừng vì may mắn, và hắn nghĩ:
- Đến đêm, khi ông ta ngủ thiếp đi, ta sẽ đến lấy chén mà không có bất
kỳ khó khăn nào.
Và hắn trốn đằng sau một bức tường.
Và hắn trốn đằng sau một bức tường.
Sư Long Thọ cảm nhận được và hiểu rằng người đàn ông này muốn làm gì. Ông bước ra và nói:
- Ngươi cứ việc đến lấy chén đi
để ta có thể ngủ yên.
Ta không muốn làm cho ngươi trở thành
một tên trộm, vì vậy ta đã suy nghĩ
và quyết định tặng nó cho ngươi. Đằng nào thì ngươi cũng lấy, vậy thì tại sao lại
không tặng nó cho ngươi? Hãy cầm lấy!
Tên trộm không ngờ sự việc lại xảy ra như vậy.
Hắn bước đến và cúi đầu dưới bàn chân của sư Long Thọ. Ông nói:
- Bây giờ thì ngươi có thể đi được rồi
bởi vì ta không còn gì khác. Hãy vui mừng và hãy để cho ta được yên.
Nhưng tên trộm nói:
- Xin chờ con một chút hỡi
con người thánh thiện. Con cũng muốn
trở thành một người không quyến luyến với
vật chất. Ngài làm cho con cảm thấy
rất khổ sở. Liệu có một con đường mà
con có thể đạt được đỉnh cao của sự giác ngộ?
Sư Long Thọ nói:
- Có, có con
đường như vậy!
Tên trộm nói:
- Nhưng Ngài đừng nói với con rằng trước tiên con phải bỏ ăn trộm. Bởi vì con
đã từng đến nhiều vị thánh và thần bí, tất cả đều nói: “Trước tiên hãy bỏ ăn trộm”. Con đã cố gắng thử,
nhưng con không thể đáp ứng điều kiện này.
Sư Long Thọ nói:
- Rõ một điều, con chưa gặp
được một người thần bí thực sự. Con đã gặp
những kẻ mà trước đây cũng từng trộm cắp. Nếu không, tại sao một
người nào đó lại lo lắng rằng con
là một tên trộm? Con cứ việc ăn
trộm! Đó không phải là việc
của ta. Ta không quan tâm. Chỉ có một điều ta yêu cầu con: hãy đi và làm những gì con đang
làm, nhưng làm điều đó một cách có
ý thức. Đừng làm bất cứ điều gì
một cách máy móc. Hãy nhận biết những gì con đang làm.
Tên trộm nói:
- Điều này thì
con đồng ý. Con sẽ cố gắng thử.
Sư Long Thọ trả lời:
- Ta sẽ chờ đợi con ở đây, trong tu viện này mười lăm ngày. Con có thể đến đây và cho ta biết tất cả.
Sư Long Thọ trả lời:
- Ta sẽ chờ đợi con ở đây, trong tu viện này mười lăm ngày. Con có thể đến đây và cho ta biết tất cả.
Vào ngày thứ mười, tên trộm đến tu viện và nói:
- Ngài giỏi thật! Con đã thử làm và con đã may mắn.
Một hôm con lẻn vào một ngôi nhà. Ở đó có rất nhiều của cải. Con nhớ lời đã hứa,
nên có sự giác ngộ và con cảm thấy một sự bình tĩnh và một sự thờ ơ làm cho con
không muốn ăn cắp, con không thể lấy gì mang theo mình.
Sư Long Thọ nói:
- Đó là những gì con đã hiểu. Bây giờ tất cả mọi thứ
phụ thuộc vào sự lựa chọn của con. Con có thể không tiếp nhận sự giác ngộ và vẫn
là một tên trộm, hoặc con có thể tiếp nhận sự giác ngộ và trở thành một con người
khác. Con cứ việc tiếp tục ăn trộm, nếu con có thể làm điều đó với sự giác ngộ.
Thì khi đó ta không còn gì lo lắng cho con nữa.
Tên trộm nói:
- Nhưng điều đó là không thể. Con đã cố gắng thử. Nếu con giác ngộ thì con không thể ăn trộm. Quả thật, Ngài đã bắt gặp con.
Con đã không thể từ bỏ được sự giác ngộ này. Con cảm nhận được hương vị của nó.